Trang

Thứ Bảy, 29 tháng 4, 2017

NĂM THỨ 42…Thơ. Lê Trường Hưởng

Kỷ niệm lần thứ 42 ngày 30 tháng 4 - 30/4/1975-30/4/2017


























NĂM THỨ 42…

( Bát vĩ vận "a" )

Năm thứ bốn hai cũng sẽ qua
Nỗi đau còn đọng mãi trong ta
Anh em vẫn biệt ly đôi ngả
Ruột thịt chưa sum họp một nhà
Sông núi không gì ngăn cách cả
Lòng người sao lại cứ chia xa?
Toàn dân thù hận cùng nhau xóa
Yêu nước thương nòi thật thiết tha!

L.T.H.




Thứ Năm, 27 tháng 4, 2017

KHEN ÔNG NGUYỄN ĐỨC CHUNG! Thơ. Lê Trường Hưởng
















Ông Nguyễn Đức Chung-Chủ tịch UBND Thành phố Hà Nội


KHEN ÔNG NGUYỄN ĐỨC CHUNG!

Ngòi nổ được ông tháo…cất rồi!
Bớt đi ngọn lửa lúc cơm sôi
Đứng đầu Thành phố thông minh lắm
Chủ tịch Ủy ban giỏi quá thôi!
Ruộng đất mập mờ cần xử gấp
Lòng dân bức xúc chớ buông trôi
Đồng Tâm già trẻ đang chờ đợi
Hy vọng niềm tin lại tái hồi!

L.T.H.






Thứ Ba, 25 tháng 4, 2017

KHUYÊN CÁC CHÁU “CƠ ĐỘNG”! Thơ. Lê Trường Hưởng















                           Các cháu hùng dũng thật!



KHUYÊN CÁC CHÁU “CƠ ĐỘNG”!

 ( Nếu chẳng may gặp chuyện tương tự Đồng Tâm )

Các cháu làm sao cưỡng lệnh trên?
Đối đầu cha mẹ thật ưu phiền
Lai hàng các Cụ là mau ổn
Bó giáo dân lành sẽ chóng yên
Được nghỉ được ăn thân chẳng…mẻ
Được chơi được ngủ mạng còn…nguyên
Cứ hô cứ hét cho rầm rộ
Vẹn cả đôi đường cả nước khen!


L.T.H.













                              Các cháu ngoan hiền ghê!

Thứ Bảy, 22 tháng 4, 2017

TẮC KÈ HOA. Thơ. Lê Trường Hưởng

Người Cao Tuổi..













TẮC KÈ HOA

“Quốc phòng” đất tựa…Tắc Kè hoa
Áo xám “Sân bay” khoác thuở xa
Áo úa “Lữ Đoàn…” Doanh trại đó
Áo xanh điện thoại“Việt theo”  mà
Giấu hình đổi sắc tìm không thấy
Ẩn dạng thay màu kiếm chẳng ra
Quang đãng Môi trường sao…biến hóa?
Dân là Chính chủ chớ bôi nhòa!

L.T.H.














Thứ Sáu, 21 tháng 4, 2017

BÁC GIUN…QUẰN! Thơ. Lê Trường Hưởng




























BÁC GIUN…QUẰN

( Truyện Ngụ ngôn :a Phông Tân )

Bác Giun tốt bụng hiền lành
Cả đời chẳng biết tranh giành cùng ai
Suốt ngày đào đất miệt mài
Nắng mưa chẳng ngại thiên tai không sờn
Làm cho đất màu mỡ hơn
Bốn mùa hoa trái xanh rờn tốt tươi
Đất đai tít tận chân trời
Tổ tiên để lại muôn đời nối nhau

Bỗng Vàng, Mực Vện…từ đâu
Kéo về…dạo mát rồi sau chiếm dần
Lại còn lôi Chủ ra quần
Xéo lên dày xuống đâu cần xót thương
Bác Giun cố giữ bình thường
Dùng “nhu” đáp lại chẳng “cương” làm gì
Ngỡ Vàng, Mực, Vện…sẽ đi
Nào ngờ lũ Cẩu tức thì làm căng
Lôi Giun ra lại quật quăng
Lại dày lại xéo càng tăng thêm nhiều

Làm sao chịu mãi một chiều
Bác Giun bất đắc làm điều khó khăn:
Vẫy vùng quằn cả tấm thân
Họ hàng con cháu xa gần đáp ngay
Trời rung, đất chuyển, gió bay…
Lũ Vàng, Mục, Vện…mặt mày tái xanh
Cả bầy tháo chạy cho nhanh
Thân Giun mềm yếu hóa thành lưỡi dao!
Khôn hồn Cẩu chớ đụng vào
Đất sang chấn mạnh ngã nhào như chơi!

Câu ca còn đó những lời:
“Con Giun xéo mãi…” đến hồi quằn đây!


La Phông Tân





























Thứ Tư, 19 tháng 4, 2017

QUAN TRÍ! Thơ. Lê Trường Hưởng















QUAN TRÍ!

Mua bằng chạy chức…tậu thêm quyền
“Quan trí”…giật lùi chẳng khá lên
Chỉ thạo ngón nghề chuyên…sách nhiễu
Quá thông nghiệp vụ giỏi…vơ tiền
Thương dân mà tạo nhiều oan ức
Yêu nước lại gây lắm chuyện phiền
Đầy tớ đổi ngôi thành…chính chủ
Quan tâm bậc nhất việc…đầu tiên


L.T.H.


Thứ Hai, 17 tháng 4, 2017

XIN - CHO. Thơ. Lê Trường Hưởng

Vụ cấm 5 bài hát trước năm 1975...














XIN CHO

Xin Nhạc sĩ mau sáng tác cho
Cho ngành biểu diễn đỡ âu lo
Cho người ca sĩ luôn ngời sáng
Xin óc tư duy chớ…tối mò
Xin bỏ phiền hà khâu “cấp phép”
Cho thêm thuận lợi đoạn “hoan hô”
Cho nền Văn Hóa càng tươi mới
Xin nhớ chức năng chớ…diễn trò!

L.T.H.





Thứ Bảy, 15 tháng 4, 2017

RẮN LỪA VÀ VOI.Truyện Ngụ ngôn. La Phông Ta













RẮN, LỪA VÀ VOI

                             Truyện Ngụ ngôn La Phông Ta

Hổ Mang chúa cậy mình lắm nọc
Một hôm trườn vào…chọc anh Lừa
Lừa và Rắn vốn không ưa
Lừa quen mang nặng nhưng thừa trí khôn


Liền gọi cả vợ con tiếp khách
Chuồng mới sơn trắng bạch long lanh
Lân bang gần gũi xung quanh
Lừa đều mời đến nên thành đông vui


Rượu Cạp Nong được khui ra rót
Ếch, Nhái xào chua ngọt bày lên
Món ăn khoái khẩu đã quen
Hổ Mang vừa ý ngợi khen chủ nhà


Bụng thầm nghĩ rằng ta oai thật
Đã làm Lừa…mất mật từ nay!
Trong cơn chếnh choáng men say
Hỏi trong thiên hạ mỗ đây ai bằng?


Càng…phun lại càng hăng…máu Rắn
Quyết thăm Voi để…nắn gân xem!
Voi mời luôn “người anh em”
Về nơi trang trại êm đềm nghỉ ngơi


( Chứ trong chuồng bí hơi bức bối
Ở nơi này quý mới được về )
Hổ Mang nghe thấy sướng mê
Rắn chồng Rắn vợ nhất tề đi ngay


Đưa ra...bãi tiếp thay chuồng lớn
Nhìn Hổ Mang hung tợn Voi…run
Chôn chân đứng, cái vòi…sun
“A thằng to xác đã chùn bước đi


Khiếp ta quá còn chi bàn cãi
Da nó dày khỏi phải…nắn gân!”
Voi mang...bã mía mời ăn
Còn riêng mình lại nhận phần…nguyên cây


Rắn ngơ ngác đờ ngây đôi mắt
Bỗng vòi Voi quấn chặt lấy thân
Nâng lên hạ xuống nhiều lần
Như trò tung hứng mười phần…hồn bay


Vừa tiếp đất chui ngay vào tổ
Mới huyênh hoang xấu hổ đến liền
Rắn da đã tưởng thâm đen
Nhưng Voi lại hóa màu huyền…thẫm hơn


Nai, Hươu, Khỉ…vẫn còn…đau bụng
Tọa sơn quan…Rắn đụng với Voi
Xưng hùng xưng bá chớ đòi!
Khôn hồn ngoan ngoãn kẻo…toi có ngày!
 
La Phông Ta


Thứ Năm, 13 tháng 4, 2017

"NỐI VÒNG TAY LỚN"…NỐI. Thơ. Lê Trường Hưởng


Ca khúc "Nối vòng tay lớn vội vã được cấp phép















"NỐI VÒNG TAY LỚN"…NỐI

“Nối vòng tay lớn” đã lâu rồi!
“Dây trói” bao năm mới…cởi thôi
Quần chúng tôn vinh cần thuận ý
Nhân dân chấp nhận phải theo lời
Con người lỗi lạc sao thành kiến?
Tác phẩm tuyệt hay lại bỏ rơi?
Năm tháng khúc ca còn vọng mãi
Bông hoa tươi thắm điểm tô đời.

L.T.H.






Thứ Ba, 11 tháng 4, 2017

ĐỀ NGHỊ TRAO GIẢI THƯỞNG HỒ CHÍ MINH. Thơ. Lê Trường Hưởng













Nhà thơ Bút Tre-Đặng Văn Đăng   

 
  
                      Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn



ĐỀ NGHỊ TRAO
GIẢI THƯỞNG HỒ CHÍ MINH!

Giải thưởng Hồ Chí Minh đề nghị trao
Cho hai con người tài năng kiệt xuất

Xin được giới thiệu về người thứ nhất:
Ông Đặng Văn Đăng còn gọi Bút Tre
Sáng tạo dòng thơ mộc mạc chân quê
Đã biến thành những trận cười thoải mái
Từ người giầu sang, các bà quý phái
Từ Tiến sĩ, Giáo sư học vấn uyên thâm…
Đến bác Nông phu vất vả quanh năm
Đến anh công nhân lấm lem dầu mỡ
Giải lao, đọc thơ…cười như pháo nổ
Quên hết ngay nỗi mệt nhọc tay chân
“Cổ cồn trắng” vui, thoải mái tinh thần
Tiêu tan “đau đầu”, chẳng còn bị “Stress”!
Nhiều người bắt chước Bút Tre…giống hệt!
Chẳng biết đâu là “thật, “nhái” mà lần!
Bút Tre giờ đã…phổ cập toàn dân!

Người thứ hai xin chân thành giới thiệu:
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn-bậc kỳ tài
Tình khúc theo thời gian chẳng nhạt phai
Giai điệu mượt mà dịu dàng êm ái
Trong sâu thẳm tâm hồn còn đọng lại
Già trẻ gái trai đều thuộc vài câu
Cung bậc trầm nhưng chẳng thấy nỗi sầu
Cái buồn đi lên dạt dào hy vọng…
Đất nước quê hương đậm in hình bóng
Thắm thiết yêu thương máu đỏ da vàng
“Dòng nhạc Trịnh” còn mãi mãi ngân vang
Đi vào lòng người ngọt ngào say đắm
Sáu trăm ca khúc những bông hoa thắm
Dâng hiến đời Tằm rút ruột nhả tơ
Hàng triệu con tim thương tiếc ngẩn ngơ
Nghe tin Trịnh đã rời nơi “ở Trọ”
Hai con người tài năng như thế đó!
Nhân dân ta từ lâu đã tôn vinh
Nhà Nước nên trao Giải thưởng Hồ Chí Minh!

L.T.H.

                                 



Chủ Nhật, 9 tháng 4, 2017

LO THAY! Thơ. Lê Trường Hưởng
















                  Nhà thơ Nguyễn Bình Xuyên


LO THAY!

Đã hàng tháng Bác vẫn…nguyên bài
Số điện thoại lưu chẳng thể sai!
Bấm phím ra công mà gọi mãi
Nghe chuông thỏa sức cứ kêu hoài!
Hình như lâm bệnh cầu không đúng
Có lẽ ốm đau ước đã sai!
Bút lực dồi dào sao vắng bóng
Lo thay! giờ biết hỏi tin ai?

L.T.H.






Thứ Sáu, 7 tháng 4, 2017

NỖI ĐAU...Thơ. Lê Trường Hưởng
















NỖI ĐAU…

Các thế hệ sinh ra ngoài chữ S
Không công nhận mang dòng máu Lạc Hồng!
Bởi: trong tự nhiên chẳng có loài Rồng
Càng không thể Komodo (*) hung dữ!
Bất kính Tổ Tiên ai mà dung thứ
Nhưng thực lẽ nào từ ảo sinh ra?
“ Bốn nghìn năm văn hiến “ đã trôi qua
Đại Việt sử ký toàn thư chỉ rõ:
Lộc Tục–Kinh Dương Vương là thủy tổ
Sùng Lãm: con trai, cháu nội: Vua Hùng
Sinh cháu giữ nhà rồi mới…sinh ông?
Giỗ cháu nội mới tôn vinh…Quốc Giỗ!

Các Học giả phải sớm làm sáng tỏ
Và Chính Quyền nên công bố mau mau
Nghe ép một (F1), ép hai (F2) (**) nói mà đau!
Trí như bạch tuyết (***) làm sao giải thích
Sức mọn tài hèn cách gì chuyển dịch
Để đồng bào Hải ngoại gốc mất dần
Triều đại thay nhưng không thể thay…Dân
Càng không thể xóa đi gốc tích
“Giỗ Tổ” người đông mà sao cô tịch
Gần đau rồi, còn đó nỗi đau xa…

L.T.H.
(*)Rồng Komodo (Varanus komodoensis) là một loài thằn lằn lớn được tìm thấy ở đảo Komodo, Rinca, Flores, Gili Motang, và Padar ( Indonexia Vvà Australia ) Nó là thành viên của Họ Kỳ đà (Varanidae), và là loài thằn lằn lớn nhất còn sinh tồn.
(**) Các thế hệ người Việt sinh ra ở hải ngoại sau năm 1975
(***) Chữ của GS Vũ Khiêu.





























                                     "Rồng" Komodo

Thứ Tư, 5 tháng 4, 2017

TÌM CÂU GIẢI ĐÁP…Thơ. Lê Trường Hưởng

Kinh Dương Vương


















                   
             Giỗ Tổ Hùng Vương ở đền Hùng Phú Thọ


TÌM CÂU GIẢI ĐÁP…

Nhân "Giỗ tổ Hùng Vương" 10 tháng 3 Đinh Dậu

Sử ta đã chép rõ ràng rồi:
Lộc Tục (*) là ông nội đó thôi
Sùng Lãm (**)  Âu Cơ  sinh bọc trứng
Năm mươi trai tráng lớn nên người
Hàng con cháu mở mang ngoài cõi
Vai hậu duệ yên vị ở ngôi
“Giỗ Tổ Hùng Vương”…sai hóa đúng?
Tìm câu giải đáp ở…trên Trời?

L.T.H.
(*) Lộc Tục: tên húy của Kinh Dương Vương
(**) Sùng Lãm: tên húy của Lạc Long Quân

















              Đền Thờ Kinh Dương Vương ở Bắc Ninh 

Thứ Hai, 3 tháng 4, 2017

ĐƯỢC…ĐẠO THƠ ! Thơ. Lê Trường Hưởng















ĐƯỢC…ĐẠO THƠ !

Nhận ra nên…sướng cứ râm ran!
Hãnh diện mừng vui bỗng ngập tràn
“Đạo chích” đạo câu mình rải khắp
Đạo…tiêm đạo chữ mỗ truyền lan
Không hay sẽ chẳng ma nào…thó(*)
Nếu dở  ắt là quỷ cũng…van
Tuyệt…cú mèo rồi lên nhất bảng!
Thơ ta kiệt tác được trời ban!

L.T.H.(*) Chữ Nhà thơ, Nhà báo Lê Khả Sỹ hay dùng.






Thứ Bảy, 1 tháng 4, 2017

NHỚ TRỊNH. Thơ. Lê Trường Hưởng


Kỷ niệm 16 năm ngày mất của Trịnh Công Sơn 1/4/2001 - 1/4/2017





NHỚ TRỊNH

Ở trọ Trần gian chỉ thế thôi?
Sáu hai năm đã vội xa rồi
Mượt mà giai điệu vương dương thế
Êm ái thanh âm đọng cõi người
Dòng nhạc Trịnh truyền đi khắp chốn
Ca từ Sơn dẫn đến muôn nơi
Tài cao mệnh bac đành cam phận
“Như cánh Vạc bay” tận cuối trời…

L.T.H.





CÁ THÁNG TƯ. Thơ. Lê Trường Hưởng
















CÁ THÁNG TƯ

Quanh năm trung thực thẳng ngay rồi
Mồng một tháng tư…nói dối chơi
Nghịch ngợm có chừng cùng các bạn
Vui đùa thoải mái giữa bao người
Hết ngày trở lại nguyên lời thật
Suốt tháng vẫn theo những nụ cười
Hãy học phương Tây đừng…trí trá
Chớ làm chú Cuội suốt trong đời!

L.T.H.