Trang

Thứ Năm, 11 tháng 5, 2017

DẠI KHÔN KHÔN DẠI. Thơ. Lê Trường Hưởng















DẠI KHÔN KHÔN DẠI

Dại khôn khôn dại lẫn vào nhau
Dại đến tận già ngẫm thấy đau
Khôn lúc bình minh như…trẻ nhỏ
Khôn khi xế bóng khác gì đâu
Dại vì hành động sao nông cạn
Dại bởi tư duy thật chẳng sâu
Khôn nhắm mắt đi trên lối ảo
Khôn khôn dại dại quẩn trong đầu

L.T.H.