Trang

Thứ Tư, 31 tháng 5, 2017

THƯƠNG CÁC CHÁU QUÁ! Thơ. Lê Trường Hưởng

Viện phí tăng cao về nhà...chờ chết





































THƯƠNG CÁC CHÁU QUÁ!

Nhân ngày Quốc tế thiếu nhi 1 tháng 6

Thấy thương các cháu quá đi thôi
“Quyền trẻ em” xưa đã ký rồi
Mà bệnh nan y về để…chết
Lại tai họa gặp vẫn xong…đời
Vỡ lòng Mẫu giáo không nơi học
Đường phố chung cư chẳng chỗ chơi
Nguy hiểm xung quanh luôn trực sẵn
Liếc nhìn một chút các Ngài ơi!

L.T.H













Thứ Hai, 29 tháng 5, 2017

KẺ ĐỚN HÈN! thơ. Lê Trường Hưởng

















KẺ ĐỚN HÈN!

Đớn hèn kẻ đó chính là ta!
Vỏ ốc chui vào chẳng dám ra
Tiền tuyến đạn bom từng chiến đấu
Trường Sơn khói lửa vẫn xông pha
Ngày nay ngang trái bưng tai bước
Hiện tại oan khiên bịt mắt qua
An phận thủ thường vì…cuộc sống
Miếng cơm manh áo đổi thay mà!

L.T.H.


























Thứ Bảy, 27 tháng 5, 2017

CỬ TRI KIẾN NGHỊ...Thơ. Lê Trường Hưởng

Đề nghị xử lý hình sự tội bôi nhọ Lãnh đạo cấp cao

















                          Đại biểu Nguyễn Thị Xuân



CỬ TRI KIẾN NGHỊ…

Lãnh Đạo ta đạo cao đức trọng
Là niềm tin, hy vọng của dân
Thế mà có những “thành phần”
Nói xấu, bôi nhọ đâu cần đúng sai!

Ấy vậy chẳng thấy ai lên tiếng
Lại rỉ tai truyền miệng, làm ngơ!
Nguyễn Thị Xuân thật bất ngờ
Đưa bổ sung Luật lên chờ thông qua

“Những kẻ này quy là có tội
Làm niềm tin xã hội lung lay
Luật Hình sự xử lý ngay
Răn đe, nghiêm trị, chặn tay kịp thời”

Nguyễn Thị Xuân nói lời chân thực
Một con người rất mực trung thành
Phụ nữ mà dám đấu tranh
Hiên ngang dũng cảm xứng danh Hai Bà!

Cử Tri cũng đưa ra kiến nghị:
Quốc Hội nên suy nghĩ đề cao
Luật bảo vệ bổ sung vào
Nguyễn Thị Xuân hiếm làm sao giữ gìn!

L.T.H.












Kỳ họp thứ 3, Quốc hội khóa XIV khai mạc vào sáng 22/5. Ảnh: Quochoi.vn

Thứ Năm, 25 tháng 5, 2017

ĐỆ NHẤT...TO! Thơ. Lê Trường Hưởng

Tiến Quân Ca vẫn chưa được cấp phép...
















ĐỆ NHẤT…TO!

Ông Nguyễn Đăng Chương đệ nhất…to!
Quốc Hội bây giờ mới thấy lo
Chính phủ cũng đang như…tóc rối
Nhân dân hiện tai giống…tơ vò
Quốc Ca…hát lậu vì chưa phép
Nhạc phẩm…tấu chui bởi chửa cho
Cả nước phen này đi…nộp phạt!
Ông Nguyễn Đăng Chương đệ nhất…to!

L.T.H.














Ông Nguyễn Đăng Chương - Cục trưởng Cục Nghệ thuật biểu diễn -
 Ảnh: Cục nghệ thuật biểu diễn
 

Thứ Tư, 24 tháng 5, 2017

SUY NGẪM VỀ KIẾP NGƯỜI. Thơ. Lê Trường Hưởng




















SUY NGẪM VỀ KIẾP NGƯỜI

Kiếp người ngắn ngủi lắm ai ơi!
Hãy sống sao cho xứng với đời
Độ lượng vị tha hai bớt một
Bao dung cao thượng chín làm mười
Bạc tiền như núi đâu mang được?
Của cải tựa sông cũng thế thôi!
Ba thước đất sâu…đều xuống cả
Trần gian là một chốn rong chơi…



L.T.H.


Chủ Nhật, 21 tháng 5, 2017

TỰ NHỦ.Thơ.Lê Trường Hưởng



















TỰ NHỦ

Không thù hận kẻ dối lừa ta
Chỉ giận mình còn kém họ xa
Cần tích lũy thêm kinh nghiệm đó
Phải nâng trình độ khá lên mà
Đừng rung động trước lời ngon ngọt
Chớ đổi thay sau tiếng đậm đà
Nhậy bén nhận ra điều thật giả
Luôn quay nhìn lại bước đường qua…


L.T.H













Thứ Sáu, 19 tháng 5, 2017

RUỒI TRÂU. Thơ. Lê Trường Hưởng

Ruồi Trâu ( Tiểu thuyết )






















RUỒI TRÂU *

Tôi đã tin ông như tin Đức Chúa Trời
Nhưng Đức Chúa Trời chỉ là tượng đất
Đập một nhát búa thôi là vỡ nát
Còn ông đã lừa dối tôi suốt cuộc đời!

Ác tua (Arthur) đắng cay mà thốt những lời
Với Mông ta ne li trong đau khổ
Niềm tin thiêng liêng hoàn toàn sụp đổ
Trong một ngày tiếng sét nổ bên tai
Trao trọn tin yêu đã thật phí hoài
Tội nghiệp thay sự ngây thơ trong trắng!
Thất vọng đau buồn tâm can trĩu nặng
Thần tượng tôn thờ thành kẻ đối đầu
Quá khứ Ác tua (Arthur) cho mãi chìm sâu
Tình cảm không thể che mờ lý trí
Dấn thân lên đường tìm chân giá trị
Của tình yêu của hạnh phúc cuộc đời
Hai cha con lý tưởng quyết không rời
Dù tình cảm trong trái tim dào dạt


Ruồi Trâu mục đích cuối cùng chưa đạt
Vì chân lý sáng ngời chấp nhận hy sinh
Cũng là “hoàn thành nhiệm vụ” của mình
Ra đi mang theo tình yêu cháy bỏng
Giêm ma như vẫn vẹn nguyên hình bóng
Lý trí trả bằng cái giá cuộc đời!
Mông ta ne li cũng day dứt khôn nguôi
Mang tội dối lừa để về với Chúa

Ôi! Lòng tin tan chỉ bằng nhát búa!
Mảnh vỡ làm sao gắn lại cho lành?
Thần tượng từ…đạo đức giả hình thành
Sự thật lõa lồ nỗi đau hai phía
Bài học Ruồi Trâu vô cùng thấm thía
Lòng tin sáng trong phải đặt ở nơi nào
Thật giả, trắng đen nhận biết khó làm sao!

L.T.H

* Ruồi Trâu ( Arthur, Rivarez ) nhân vật chính trong tiểu thuyết Ruồi Trâu của  Ethel Lilian Voynich xuất bản tháng 6 năm 1897 tại Hoa Kỳ.


Thứ Tư, 17 tháng 5, 2017

SUY NGẪM VỀ CUỘC ĐỜI. Thơ. Lê Trường Hưởng



















SUY NGẪM VỀ CUỘC ĐỜI

Cuộc đời ai cũng giống như ai!
Chỉ khác phải chăng ngắn với dài?
Tử kết Sinh đầu: luôn chính xác
Giữa chừng Lão Bệnh: mãi không sai
Tham Sân Si (*) nghĩa thành thù hận
Nộ Ố Ai (*) tình hóa nhạt phai
Sống để yêu nhau là hạnh phúc
Đừng cho vô cảm lặng trôi hoài!

L.T.H.
(*) Chú thích: Tham: ham muốn; Sân: giận dữ; Si: mê muội không sáng suốt. Nộ: giận giữ , nóng tính; Ố: ghét; Ai: bi thương






















Thứ Hai, 15 tháng 5, 2017

MOTHER’S DAY NGÀY CỦA MẸ. Thơ. Lê Trường Hưởng

Ngày của Mẹ năm 2017 là ngày nào?


















MOTHER’S DAY NGÀY CỦA MẸ

Chủ nhật thứ hai của tháng Năm
Là Ngày Của Mẹ vãn mong thầm
Sinh thành ân đức luôn ghi dạ
Dưỡng dục công lao mãi khắc tâm
Thương quý hết lòng mà báo hiếu
Kính yêu gắng sức để lo chăm
Băn khoăn đền đáp chưa tròn vẹn
Ân hận xót xa lệ ướt đầm…

L.T.H.













BÀI HỌC RÚT RA… Thơ. Lê Trường Hưởng

U 22 Việt Nam thua trắng 5 bàn trước U20 Argentina

















BÀI HỌC RÚT RA…

Bài học rút ra quý biết bao!
Rõ ràng thực lực đúng không nào?
Đằng sau chẳng có hàng theo xếp
Phía trước còn đâu chỗ đứng vào
“Vùng trũng” hiện đang chìm dưới trũng
Chỗ cao nay vẫn đứng trên cao
Ước mơ đạt được điều mơ ước
Khao khát thỏa lòng nỗi khát khao!

L.T.H.







Thứ Bảy, 13 tháng 5, 2017

CỦA MỞ. Thơ. Lê Trường Hưởng.


















CỦA MỞ

Tưởng nhớ nhà thơ Việt Phương

CỬA MỞ hé để cho “Ta đã thấy
những chỗ lõm chỗ lồi trên mặt trăng sao
Những vết bùn trên tận đỉnh chín tầng cao” (*)
Tiếng sét nổ vang làm chuyển rung tiềm thức
Đêm đen u mê bỗng chớp lòa sáng rực
Thoát khỏi mộng du bước vô cảm trên đường
Ta lờ mờ nhận ra khi ở chiến trường
Cửa mở nắng chiếu vào càng thêm sáng rõ
Đáy sông lạnh bao hiền tài hồn vương đó
“Mặc kệ ñược sao một nỗi đau người” (**)
Ta cùng đau nỗi đau trái đất khôn nguôi
Muốn: “bay đến những miền hạt cơ bản thưa như
                                              vết chân lạc đà giữa sa mạc vắng
Không gian đen, không có tiếng người để nói
                     
                        lên chất vũ trụ của màu đen”(**)
Bóng đè chân tay không thể nhấc được lên
Chỉ khối óc hình như còn hơi động đậy
Vẫn mơ không xa sẽ đến mau ngày ấy
Ngày “tự do độc lập sáng như gương”…(***)


L.T.H.
(*) Cuộc đời yêu như vợ của ta ơi-Cửa mở-Việt Phương
(**) Nỗi đau trái đất-Cửa mở-Việt Phương
(***) Nơi tự do độc lập sáng như gương-Cửa mở-Việt Phương





Thứ Năm, 11 tháng 5, 2017

DẠI KHÔN KHÔN DẠI. Thơ. Lê Trường Hưởng















DẠI KHÔN KHÔN DẠI

Dại khôn khôn dại lẫn vào nhau
Dại đến tận già ngẫm thấy đau
Khôn lúc bình minh như…trẻ nhỏ
Khôn khi xế bóng khác gì đâu
Dại vì hành động sao nông cạn
Dại bởi tư duy thật chẳng sâu
Khôn nhắm mắt đi trên lối ảo
Khôn khôn dại dại quẩn trong đầu

L.T.H.




Thứ Ba, 9 tháng 5, 2017

THẾ CŨNG…VỪA! Thơ. Lê Trường Hưởng



















THẾ CŨNG…VỪA!

Trách phận than thân đã bị…lừa!
Lòng tin nhầm chỗ chán hay chưa
Ngọt ngào dối trá sao mà thích
Cay đắng thật thà lại chẳng ưa!
Phía trước Rừng Mơ (*) quay lại…kiếu
Chân trời Tiên Cảnh rẽ ngang…chừa
Đường đời chìm đắm trong mê muội
Đoạn cuối tỉnh ra thế cũng…vừa!

L.T.H.

(*) Điển tích trong Tam Quốc: Trên đường hành quân, Tướng sĩ đều đã mệt mỏi và khát khô cổ, ai cũng muốn được nghỉ.Tào Tháo liền nghĩ ra 1 kế sai người trèo lên cây cao quan sát rồi nói to ” phía trước có rừng Mơ ” , thế là người ngựa lại hăng hái lên đường












Chủ Nhật, 7 tháng 5, 2017

CON ĐƯỜNG. Thơ. Lê Trường Hưởng

















CON ĐƯỜNG

“Tẩu hỏa nhập ma” cứ bước mau
Dù Đường nào biết sẽ về đâu?
Ngắn dài rộng hẹp không lường trước
Thẳng tắp quanh co chẳng định sau
“Địa ngục” tỉnh ra vùng thoát khỏi
“Bồng lai” lú lẫn dấn vào sâu
Lữ hành việt dã còn thưa thớt
Chọn lối sáng quang lại bắt đầu…

L.T.H.





















Thứ Sáu, 5 tháng 5, 2017

NHỚ TRƯỜNG SƠN. Thơ. Lê Trường Hưởng

Tòn ten chiếc võng trong giờ nghỉ
Mẩu thuốc tàn chia bập mấy người
( Xuân Miễn )















Lê Trường Hưởng (trái) và Nguyễn Hữu Toàn (phải) "trong giờ nghỉ"
ở Trường Sơn cách đây 50 năm.


NHỚ TRƯỜNG SƠN

Trọng điểm vừa đi ứng cứu xong
Cả tuần tắc nghẽn đã vừa thông
Phá bom cây dọn xe chờ đợi
Lấp hố đường san lính ngóng trông
Sớm phút sớm giây cho thắng lợi
Nhanh ngày nhanh buổi để thành công
Chia nhau điếu thuốc trong giờ nghỉ
Tiền tuyến thắng to thấy nức lòng!

L.T.H.

Đường Trường Sơn ngày ấy...




















Thứ Tư, 3 tháng 5, 2017

THẦY TRÒ NGÃ XUỐNG...Thơ. Lê Trường Hưởng



















Thả hoa tưởng niệm các Liệt sĩ trên dòng sông Thạch Hãn




Đò lên Thạch Hãn ơi…chèo nhẹ
Đáy sông còn đó bạn tôi nằm
Có tuổi hai mươi thành sóng nước
Vỗ yên bờ mãi mãi ngàn năm.

Lê Bá Dương



Chiến sĩ Thành Cổ Quảng Trị
               Lê Bá Dương




THẦY TRÒ  NGÃ XUỐNG…
Tưởng nhớ các chiến sĩ là Thầy và Trò trường
Đại Học đã hy sinh trên dòng sông Thạch Hãn

Nghĩ tới là lòng thấy quặn đau
Thầy Trò ngã xuống hỏi vì đâu?
Bom rơi máu đỏ loang dòng nước
Đạn nổ thây người đắm đáy sâu
“Lợi ích trăm năm…” lìa thật chóng
“Hiền tài nguyên khí…” bỏ sao mau
Hy sinh có phải là phi lý
Lịch sử khách quan phán xét sau!

L.T.H.


















Thứ Ba, 2 tháng 5, 2017

GẮN KẾT HÀI HÒA...Thơ. Lê Trường Hưởng
















GẮN KẾT HÀI HÒA...

Nhân Lễ tang bà mợ bên ngoại ở quê

Cụ bà tên Thánh gọi “A Na”
Xuất giá gia phong vẹn nếp nhà
Lễ Tết bên Lương luôn thuận phép
Giáng Sinh Công giáo vẫn theo Cha
Thiên Đàng chào đón khi về cõi
Cực Lạc đợi chờ lúc khuất xa
Chín tám tuổi trần đầy mẫu mực
Đôi bên gắn kết thật hài hòa!

L.T.H.






Thứ Hai, 1 tháng 5, 2017

TỨ TRỤ…BẠN BÈ. Thơ. Lê Trường Hưởng

Năm 1967 cuộc chiến tranh bước vào giai đoạn khốc liệt nhất. Bốn anh em chúng tôi: Nguyễn Hữu Toàn, Lê Trường Hưởng-Hà Nội và Hoàng Hữu Ninh, Hồ Bá Thược-Nghệ An; Đã gặp nhau "cùng chung một chiến hào" trên giải Trường Sơn. Nhờ phúc ấm Tổ tiên, chúng tôi lần lượt trở về nguyên vẹn, sống hạnh phúc với gia đình đều ở Hà Nội. Kể từ đó đến nay chúng tôi vẫn duy trì được tình bạn "sống chết có nhau". Nhân kỷ niệm 50 năm ngày gặp gỡ, tôi viết những dòng này...








































Từ trái qua phải: Hoàng Hữu Ninh-Nguyễn Hữu Toàn-Lê Trường Hưởng-Hồ Bá Thược


TỨ TRỤ…BẠN BÈ

Tình bạn ngày càng thắm thiết hơn
Năm mươi năm trước ở Trường Sơn
Khó khăn gian khổ không hề ngại
Khốc liệt hiểm nguy cũng chẳng sờn
Hà Nội có hai hai xứ Nghệ
Phu nhân là bốn bốn đôi con
Tổ tiên phù hộ nên toàn vẹn
Chí cốt anh em mãi sắt son!

L.T.H.