Trang

Thứ Bảy, 2 tháng 7, 2011

THỦ PHẠM. Thơ. Dương Văn Phúc

 Bác Dương Văn Phúc năm nay 78 tuổi ( ảnh bên ), nguyên là sinh viên trường Đại học Ngoại thương, ra trường công tác trong ngành Thương Nghiệp, đã nghỉ hưu gần 30 năm nay. Tuy bị bệnh tật hành hạ nhưng bác Phúc vẫn yêu đời, yêu cuộc sống, vẫn làm thơ đều đặn. Đặc biệt rất mê thơ Đường Luật. Bài thơ THỦ PHẠM của bác Dương Văn Phúc dưới đây tôi đã đăng trong Văn Long...đi thi! Để tỏ lòng mến mộ bác, tôi mở entry này giới thiệu bác Phúc cùng bài thơ THỦ PHẠM và các bài đã họa. Mời quí vị cùng họa để động viên một con người đầy nghị lực vẫn cố gắng Sống vui, sống khỏe, sống có ích cho đời.
Bác Dương Văn Phúc nhà ở khu tập thể Tương Mai 94 phố Tân Mai- cũng có thể gọi là hàng xóm của tôi.
Bác Dương Văn Phúc là anh của Blogger
Văn  Long (http://vanlong47.vnweblogs.com/)
  
 
  
Bài xướng của bác Dương Văn Phúc:
 

THỦ PHẠM

Khổ lắm ai ơi cái tuổi già
Nhọc người mọi việc ngại tham gia
Hai chân đau khớp đi đi vấp
Đôi mắt mờ hoen chớp chớp nhòa
Muốn viết tay cầm cầm chẳng vững
Muốn nghe tai lắng lắng không ra
Nhớ câu: Thà khổ hơn là chết
Thủ phạm: Đích danh cái tuổi già
D.V.P.

Bài họa của Lê Trường Hưởng:
alt
        Ảnh minh họa

CHẲNG CAM GIÀ!


Ai ơi khổ lắm lúc về già
Đi lại khó khăn, tại…tại gia
Khớp tấy sưng đau, đau nhức mỏi
Mắt hoa lệ ướt, ướt nhìn nhòa
Chân run lẩy bẩy không không vững
Tai lãng cố nghe chẳng chẳng ra
Chăm chỉ luyện rèn tăng sức khỏe
Sống vui, có ích chẳng cam già!
 L.T.H.

Bài họa của Lương Tuyền:


THÊM


THÊM xuân THÊM tuổi chẳng THÊM già
Sở thích: -Bạn bè gọi lảo gia
Đôi nhỉ chửa thông nghe vẫn rỏ
Cặp tròng chưa thoáng thấy không nhoà
Nổi chìm cứ thế tình bay bổng
Cao thấp tạo tiền đề nhảy ra
Vậy mới sống - bòn THÊM chút sống
Thở than chi nữa khổ thân già.

L.T.

Bài họa của Chiến Anh:


NGẠI CHI GIÀ


                                  Kính tặng cụ DVP


Xin đừng kêu khổ, tủi thân già

Mỏi mệt lương y vội đáo gia
Lời nói lọt tai, tai chẳng nghễnh
Việc làm thuận mắt, mắt đâu nhòa
Người ngay dạ sáng tìm tìm đến
Kẻ xấu tâm gian tránh tránh ra(xa)
Về cõi vĩnh hằng đâu đã chết
Sống vui sống khỏe ngại chi già.
 Chiến Anh


Bài họa của Nam Khánh:


THÂN GIÀ


Vô thường cuộc sống hóa mau già

Tuổi trẻ đương thời tiếng đại gia
Thành quả đắp xây, đây chẳng nhạt
Công lao tạo dựng, đó chưa nhòa
Về chiều cầu tiến văn chương học
Xế bóng mong tìm kiến thức ra
Nào ngại chóng lâu hay sớm muộn
Quyết tâm lưng vốn gửi thân già !

Nam Khánh


Bài họa thứ hai của Nam Khánh:

TẠO HÓA AN BÀI

Tạo hóa làm sao tránh khỏi già?
Về chiều đặng tiếng lão gia gia
Cuộc đời nhàn hạ rằng như nhạt
Kiếp sống thanh tao dẫu đã nhòa
Sân bóng chiều chiều thể dục đến
Bãi golf sáng sáng tập quyền ra
Dưởng sinh lợi sức điều cần thiết 
Tạo hóa làm sao tránh khỏi già?
 

Nam Khánh 2/7/2011

Bài họa của Đông Hòa:

TUỔI GIÀ
(thuận nghịch độc)

Ngày tháng những đau ốm tuổi già

Gậy tay neo mãi níu xương da
Đài xuân sắc rũ vai chờ đất
Mộ huyệt vườn xa mộng đón hoa
Ai oán giọt rơi sầu nén lại
Mịt mờ đêm trắng lệ vào ra
Dài thêm giấc ngủ say hương khói
Mài miệt bước đời tiễn bước ta ?...

Ta bước tiễn đời bước miệt mài

Khói hương say ngủ giấc thêm dài
Ra vào lệ trắng đêm mờ mịt
Nén lại sầu rơi lệ oán ai
Hoa đón mộng xa vườn huyệt mộ
Đất chờ vai rũ sắc xuân đài
Da xương níu mãi neo tay gậy
Già tuổi ốm đau những tháng ngày

Đông Hòa NCH


Bài họa cuả Ngọc Phước:

CÒN MUỐN

Bảy mươi xuân đấy vẫn chưa già
Còn muốn bốc trời chức đại gia
Chẳng ngại gian chuân đường bão phủ
Không lo vất vả lối mưa nhòa
Thị trường thế giới mong đi tới
Buôn bán năm châu muốn tiến ra
Sức lực giảm đi còn trí tuệ
Quản chi vất vả với khi già.

Tình Biển.

Bài họa của Nguyễn Thạc Điền:

TUỔI KHÔNG GIÀ

Xuân về phơi phới tuổi không già
Đoàn tụ thân nhân tới vạn gia
Hiên ngoại Mai truyền tình chẳng nhạt
Đình tiền Trúc báo hỉ không nhòa
Canh Dần thất nghiệp con Hùm chạy
Tân Mẹo dồi dào chú Mão ra
Rạo rực tâm hồn lòng phấn khởi
Xuân về phơi phới tuổi không già!

Nguyễn Thạc Điền

Bài họa của tuyen45:

QUÊN ĐI TUỔI HẠC

Bôn ba khắp nẻo tuổi nay già

Chống gậy dạo đường tưởng đại gia
Sáng sáng đường quyền gân rắn chắc
Chiều chiều thế võ mắt không nhòa
Tâm hồn minh mẫn đường thi họa
Trí tuệ mở mang dạ sáng ra
Sớm tối vui cùng đàn cháu chắt
Quên đi tuổi hạc đã sang già

2/7/2011
Tuyen45.


Bài họa của Lê Đình Lai:

NHỮNG MUỐN...
 
Tuôi cao ắt tới cảnh về già
Những muốn yếu đau bất đáo gia
Khỏe khoắn đôi chân đi chẳng vấp
Tinh tường cặp mắt đọc không nhoà
Tình thơ tay bút cầm còn vững
Thủ thỉ lời yêu nghe vẫn ra
Nhờ thuật dưỡng sinh lâu mới chết
Điền viên vui thú cảnh về già

Lê Đình Lai

Bài họa của Trương Lan Anh:

NGÁN CHI TUỔI GIÀ!

Hết trẻ rồi nay lại đến già
Xem chừng các việc khó tham gia
Da mồi tóc bạc chân tay yếu
Xương loãng thịt teo mắt bị nhòa
Đâu đạp được xe vòng khắp phố
Không đi nổi bộ chẳng buồn ra
Thôi thì ta cứ về rèn luyện
Chớ có ngán chi cái tuổi già!
        
Trương Lan Anh


Bài họa của Thạch Cầu:

KHÓ SÁNH VỚI ÔNG GIÀ!
 

Dẻo dai sung sức cũng về già
Rèn luyện chuyên cần ở tại gia
Nhác thấy bóng hồng tim rộn nhịp
Thoạt trông  kiều nữ mắt không nhoà
Tiệc tùng vui vẻ năng lui tới
Thơ phú tràn trề vẫn xuất ra
Kiên định thi gan cùng tuế nguyệt
Thanh niên khó sánh với ông già!
 

Thạch Cầu

Bài họa của Chu Thanh Tùng:

VUI CÁI TUỔI GIÀ
 

Bác Phúc đẹp tươi với tuổi già
Má còn hồng đỏ lại căng da
Mạnh rồi uống thuốc chân không vấp
Sáng lại  nhỏ “Ro”  mắt hết nhoà
Vun xới ngoài vườn rau đầy khắp
Nấu xào trong bếp món nhiều ra
Sống dai sống mãi sao mà chết
Khỏe khoắn là vui cái tuổi già

Chu Thanh Tùng