Trang

Thứ Tư, 18 tháng 5, 2011

BÁC ƠI…Thơ. Lê Trường Hưởng

Nhân ngày sinh Bác Hồ ( 19/5/1890-19/5/2011 ) mà viết những dòng này có cái gì đó không phải! Nhưng tôi chỉ muốn nói lên sự tiếc nuối trong suốt bốn mươi hai năm qua giá như Bác vẫn còn...
















BÁC ƠI…

                           Với tôi, Bác Hồ gần gũi như một người Cha
                          mà lại cao vời vợi như bậc Thánh Thần
  
Bốn hai(42) năm Bác đi xa
Tình thương để lại bao la đất trời
Sâu trong tâm khảm mỗi người
Hình bóng của Bác đời đời khắc ghi
Lời Người dạy lúc ra đi
Toàn dân ghi nhớ không gì nhạt phai
Đất nước qua chặng đường dài
Từng bước đi tới tương lai rực hồng
Khắp trên một giải non sông
Bác đã căn dặn đồng lòng dựng xây
Mười lần to đẹp hôm nay
Toàn dân góp sức, chung tay, theo lời
Hạnh phúc về khắp muôn nơi
Bốn phương đã có cuộc đời bình yên
Đổi thay to lớn hai miền
Tổ Quốc vững bước tiến lên mạnh giầu

Nhưng thời gian cũng trôi mau
Dần mang theo cả những câu của Người
Lời Bác dạy đã xa rời
Quan tham, lại nhũng khắp nơi lan tràn
Người dân khổ cực, trái oan
Đói nghèo lại chịu muôn vàn khó khăn
Dân là gốc họ xa dần
Vơ cho đầy túi chẳng cần đến ai
Của chùa mặc sức tiêu sài
Tài nguyên quí hiếm, đất đai…bán dần
Họ chỉ lo đến bản thân
(Nhà, xe họ có phải cần…trăm năm!)
Lỗ to, mất lớn nhiều lần
Mà sao họ vẫn vững chân Quan trường?
Thản nhiên coi chuyện….bình thường
Gây ra bức xúc khôn lường lòng dân

Nhớ lời Bác…lại thấy cần
Phát động học tập rầm rầm khắp nơi
Nhưng họ đâu có theo lời
Làm ra vẻ nhớ…dân thôi oán hờn?
Việc làm toàn trái ngược luôn!
Trên trời chắc Bác cũng buồn Bác ơi!
Bốn hai năm Bác xa rồi
Linh thiêng phù hộ cho người dân đen!

L.T.H.