Trang

Thứ Bảy, 29 tháng 1, 2011

THUÊ ĐÀO. Thơ. Lê Trường Hưởng

 

Người ta thuê Đào về chơi ngày Têt
Sáu, bảy mươi chục triệu đã bỏ ra!
Nhưng vẫn không bằng được các Đại gia
Mười nghìn “Đô” chỉ để…thuê cây cảnh
Ôi những đồng Mỹ kim ảo huyền, lóng lánh
Lại chỉ như lá rụng, cánh hoa rơi
Nghe tin mà sao đờ đẫn, ngây người
Họ đã quá giầu, ngoài sức ta tưởng tượng
Vài ngày Tết, để ăn chơi cho sướng
Họ vung tiền như ném rác ra đường
Cảnh ngộ người nghèo sao thấy thảm thương
Kiếm bới từng đồng lo cho con cơm đủ
Tết đến, Xuân vê bộn bề bao nhiêu thứ
Thu vén về quê sum họp gia đình
Vùng sâu, núi cao, con trẻ thật tội tình
Rét cắt ruột gan không áo quần đủ ấm
Lẫm chẫm đến trường-lều chợ chăng? giống lắm!
Nhận con chữ run run trong giá lạnh tê người
Bao kẻ lang thang cơ nhỡ ngoài trời
Tìm đâu được nơi ấm êm trú ngụ?
Hỡi những người giầu, những bà hoàng, ông chủ
Hãy một chút thôi, giúp đỡ người nghèo
Đâu đã cần quí vị bớt chi tiêu
Chỉ giảm bớt đà vung tay quá mạnh
Người nghèo sẽ bớt được một cơn gió lạnh
Tâm Phật từ bi bác ái để đâu rồi?

L.T.H.

                      Trường học hay là...lều chợ đây?

                 Bé thơ mà phải lẫm chẫm tự mình đến "Trường"

                              Cô, trò vừa học vừa run trong giá rét

                         Bé lang thang đang ăn gì?

     "Khách sạn nhiều sao" của những người cơ nhỡ