Trang

Thứ Năm, 10 tháng 2, 2011

TÂN MÃO NÓI CHUYỆN MÈO. Thơ. Lê Trường Hưởng



Tân Mão nói chuyện meo…meo…
Khả năng kỳ diệu của Mèo nhiều thay!:
Rình mồi xong…ngủ suốt ngày
Đến đêm thấy Chuột chạy ngay ra vồ

Không hề thấy tiếng động to
Bởi bộ móng vuốt duỗi, co kịp thời
Duỗi ra khi bắt con mồi
Co vào kẽ ngón mà ngồi lặng yên
Bàn chân đệm thịt dày thêm
Bước chạy nhanh nhẹn, nhẹ êm, không ồn
Bắt được Chuột thích thú vờn
Đùa nghịch chán mới…xơi luôn ngon lành

Ngã trên cao, biết vặn mình
Cột sống nhiều đốt, khung hình nhẹ hơn
Tiền đình điều khiển xoay tròn
Nhẹ nhàng rơi xuống, thân dồn bốn chân

Thị giác tinh, nhạy muôn phần
Đồng tử tuỳ chỉnh nhiều lần dãn, co
Ban ngày lim dim…lơ mơ
Ban đêm đồng tử mở to sáng ngời
Nhìn như có đèn chiếu soi
Trông rõ mồn một con mồi chạy đâu!

Thính giác vào loại hàng đầu
Đôi tai xoay được trước sau nghe, tìm

Tưởng hiền, mắt nhắm, nằm im
Bất thần lao vút, bắt Chim được liền!

Hai hàng ria vểnh hai bên
Đo chiều ngang để tiến lên hay lùi
Bằng chiều rộng của thân rồi
Chui được hay để con mồi…mất tăm

Rỗi rãi Mèo thảnh thơi nằm
Liếm bộ lông mượt, thật chăm giữ gìn
Một điều nói thật khó tin:
Đang “tẩm bổ” Vi Ta Min đó mà
Dưới lông D được sinh ra
Những ngày có nắng chan hoà Mèo phơi!

Mèo ngoan lại biết…nịnh người
Quấn chân rồi…tót lên ngồi lòng luôn
Người cũng yêu quí Mèo hơn
Thơm tho, đẹp đẽ lại khôn, ngoan hiền
Mèo duy nhất được “ưu tiên”
Đêm Đông lạnh lẽo chui liền vào chăn
Mèo hay, ích lợi muôn phần
Môi trường gìn giữ rất cần meo…meo…

L.T.H.