Trang

Thứ Bảy, 4 tháng 12, 2010

BÀ NGOẠI. Thơ. Lê Trường Hưởng



Cháu trai lên bốn còn cháu gái lên hai.
Bố mẹ cậy nhờ vào một tay bà ngoại.

Để cùng nhau còn quay cuồng, bươn chải,
trong nghiệt ngã, rủi ro của cơ chế thị trường.
Cứ ngày lại ngày từ mờ sáng tinh sương-
đến thành phố lên đèn họ mới về tổ ấm.

Hai đứa con thật xinh tươi bụ bẫm,
sạch sẽ, thơm tho, bước lẫm chẫm đón chào.

Nhà sạch li lau không vướng hạt bụi nào.
Cơm dẻo, canh ngon, thơm nức mùi xào nấu.
Cả nhà quây quần trong gia đình yêu dấu.
Hạnh phúc cuối cùng cũng chỉ thế này thôi?

Có ai biết chăng chỉ lặng lẽ một người-
Là Bà Ngoại hai vai gầy gánh vác.
Thiên chức muôn đời bà không hề thoái thác.

Tuyệt vời thay những bà ngoại Việt Nam!
Vĩ đại thay những người mẹ Việt Nam!


L.T.H.