Trang

Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2016

ĐÔI DÒNG TÂM SỰ. Thơ. Lê Trường Hưởng



















ĐÔI DÒNG TÂM SỰ

Thời trai trẻ tôi siêng năng rèn luyện
Thể dục thể thao: bữa sáng hàng ngày
Cứ đến năm giờ là thức dậy ngay
Đi “khua” mọi người tham gia luyện tập
Các môn Tạ cho nở nang cơ bắp
Xà kép, Xà đơn cho dáng đẹp đều
Đá bóng giúp nâng thể lực lên nhiều
Nhảy cao, Nhảy xa tăng thêm sức bật
Môn Bơi lội dành riêng ngày Chủ nhật
Cùng bạn bè bơi việt dã Hồ Tây
Nghi Tàm-chúng tôi xuất phát từ đây
Bơi từng chặng lại lên bờ ngắm cảnh
Võng Thị, Trích Sài dường như còn hẻo lánh
Bưởi, Thụy Khuê tiếng tàu điện leng keng
Ven Nhật Tân tỏa ngào ngạt hương Sen
Về lại Nghi Tàm vẫn lên bờ nhanh nhẹn
Thức uống, đồ ăn ngả ra…đánh chén
Kết thúc một ngày…trên cả tuyệt vời

Lúc chiến tranh Hà Nội tạm xa rời
Cùng “xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”
Với thể lực dồi dào tôi có được
Vượt núi xuyên rừng lội suối băng băng
Đồng đội tôi trước đó bảo nhau rằng:
“ Ông Hà Nội kia phân mà…khiêng vác “
Rồi các Chiến sĩ vô cùng kinh ngạc
Họ mới là người phải tụt lại sau!

Thấm thoắt thoi đưa cũng thật là mau
Tuổi “Cổ lai hy” đến sao nhanh thế
Dù cơ bắp không mấy còn mạnh mẽ
Gân vẫn săn và gối vẫn chưa…chùng
Tâm hồn thấy còn phơi phới trẻ trung
Mà tật bệnh cứ theo nhau ập tới
Huyết áp, Tiểu đường không hề trông đợi
Đục thể thủy tinh, Gút muốn hoành hành
Bó giáo lai hàng, thúc thủ sao đành
Thấy cơ thể vẫn tràn đầy sức sống
Thấy con người vẫn khát khao năng động
Dẫu tuổi cao nhưng trí vẫn chưa già
Chiến đấu kiên cường cho bệnh lùi xa
Chăm tập luyện tăng thêm sức khỏe
Sáng tác đều những vần thơ đẹp đẽ
Sống khỏe sống vui có ích cho đời

Tự nhủ thầm ta chưa thể nghỉ ngơi
Công lý lu mờ lẽ nào phó mặc
Vẫn kiên cường mài cho ngòi bút sắc
Đâm mấy thằng gian đâu sợ bút tà?(*)

Cuộc đời sao vẫn thấy đẹp như hoa
Cảm ơn đời đã cho thêm ngày nữa…(**)

L.T.H.
(*) Ý thơ cụ Đồ Chiểu
(**) Ý thơ Kahlil Gibran