Trang

Thứ Sáu, 30 tháng 6, 2017

SOI GƯƠNG. Lê Trường Hưởng
















SOI GƯƠNG

Bát vĩ vận “ơ”

Soi gương bỗng thấy một thằng khờ
Vẻ mặt…thần kinh cứ ngác ngơ
Bị dối lừa mà sao lớ ngớ
Lại ngoan ngoãn thế thật không ngờ
Nghe lời đường mật nơi đầy tớ
Hứng nỗi đắng cay chỗ chủ hờ
Tính mạng hy sinh đâu có sợ
Già còn dại mãi đến bao giờ?

L.T.H.

















Thứ Tư, 28 tháng 6, 2017

QUÂN DÂN CÁ NƯỚC?! Thơ. Lê Trường Hưởng




QUÂN DÂN CÁ NƯỚC?!

“ Quân dân cá nước “ thế này sao?
“ Khố đỏ “ thời Tây có khác nào?
Độc ác vô luân cùng phụ lão
Bất nhân thất đức với đồng bào
Ruộng Nông nghiệp lập lờ xâm chiếm
Đất “Quốc phòng” xằng bậy nhảy vào
“ Bộ đội cụ Hồ ” đâu chẳng thấy?
“ Vì nhân dân…” mãi phải đề cao!


L.T.H.



Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

KÌNH NGƯ. Thơ. Lê Trường Hưởng




















                                   Kình Ngư nước ngọt











                       Cụ Lê Đình Kình-xã Đồng Tâm

KÌNH NGƯ

Kính tặng Cụ Lê Đình Kình-xã Đồng Tâm

Đồng Tâm lấp lánh một Kình Ngư
Ngoại bát tuần mà trí lực dư
Phải trái phân minh không lưỡng lự
Trắng đen sáng tỏ chẳng chần chừ
Quên mình gắng sức vì công lý
Cam khổ chịu đau bởi…Cá hư
Tuổi Đảng năm nhăm đâu phải…địch?
Lẽ nào “khởi tố” lão làng ư?

L.T.H.



Thứ Bảy, 24 tháng 6, 2017

MẶT THẬT. Thơ. Lê Trường Hưởng
















MẶT THẬT

Mặt thật cuối cùng cũng lộ ra
Dối lừa che đậy kín bưng mà
Cốt cách đàng hoàng dòng Kẻ Sĩ
Tác phong đĩnh đạc họ Danh Gia
Đa phần dân chúng từng yêu mến
Hầu hết cử tri đã mặn mà
Hy vọng tràn trề vào khí phách
Niềm tin bỗng chốc hóa…ra ma!

L.T.H.




Thứ Năm, 22 tháng 6, 2017

NỖI KINH HÃI. Thơ. Lê Trường Hưởng














NỖI KINH HÃI

Chẳng dám bước ra khỏi cửa nhà
Lại càng ngại đến những nơi xa
Bởi lo ngang trái không đừng được
Vì sợ oan khiên chẳng bỏ qua
Lực bất tòng tâm thêm phẫn uất
Bó tay thúc thủ chất phiền hà
“Thất phu hữu trách” mà câm miệng
Bạc nhược đớn hèn lại chính ta!

L.T.H.



Thứ Ba, 20 tháng 6, 2017

NHÌN EM NHỚ ANH. Thơ. Lê Trường Hưởng

























NHÌN EM NHỚ ANH

Tưởng nhớ bạn hiền Dương Trung Hiệp

Nhìn Em như thấy bóng hình Anh
Kỷ niệm lung linh thưở học hành
Người sớm ra đi thầm lặng tiếng
Kẻ lâu ở lại nổi cồn danh
Huynh tình cảm bạn luôn lưu mãi
Đệ quý trọng dân bỗng…hết dành
Ba vạn bán đi còn…một cắc
Niềm tin hy vọng xuống…mồ xanh!

L.T.H.






















Chủ Nhật, 18 tháng 6, 2017

BẤT NHÂN TRÁO TRỞ. Thơ. Lê Trường Hưởng




BẤT NHÂN TRÁO TRỞ!

                                         Nhân vài vụ việc gần đây

Biết thế đẻ ra…bóp cổ mày!
Thốt lời cha mẹ đáng thương thay!
Thằng con xin hứa ngoan hiền sớm
“Ông kễnh” nuốt lời hỗn láo ngay!
Báo hiếu: đọa đầy không xót ruột
Đền ơn: hành hạ chẳng nương tay
Bất nhân tráo trở “Giời sinh tính”
Nghịch tử lộ ra…cái mặt dày!


L.T.H.


Thứ Sáu, 16 tháng 6, 2017

THÚ VỊ NGHE NHÌN…Thơ. Lê Trường Hưởng



































THÚ VỊ NGHE NHÌN...

                                 Xịn Cụ Tú Xương tha tội!

Thú vị nghe nhìn họ chúc nhau
Nhà Đòn chen kẻ trước người sau
Hóa thân hai bốn trên hai bốn
Đất táng hết veo có chỗ đâu

Thú vị khi nghe Dược chúc câu
Có nhiều người ốm bệnh dài lâu
Mua toàn thuốc Ngoại tiền không tiếc
Thoải mái giá tăng vẫn phải cầu!

Thú vị nghe Điều dưỡng rỉ tai
Phong bì mau…rải kẻo nằm hoài
Điểm danh kíp mổ cho đầy đủ
Dầy mỏng khác nhau chớ có sai!

Thú vị khi qua cánh cửa nào
“Bôi trơn” bằng…giấy tốt làm sao
Giống như…quẹt thẻ liền sau đó
Cánh mở toang ra thoải mái vào!

Thú vị xem “giành lại vỉa hè”
Vài tuần sau thấy vẫn… Ô Kê
Một bình Sữa lớn sao buông được?
Phường gật mặc Thành Phố cứ chê!

Thú vị nghe nhìn trước mắt ta
Bi hài bao chuyện diễn ngay ra
Cười hay là…khóc xin tùy thích
Chỉ ở Việt Nam mới có mà!


L.T.H.





















Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017

LẤY ĐỘC TRỊ ĐỘC! Thơ. Lê Trường Hưởng



















LẤY ĐỘC TRỊ ĐỘC!

Nọc Rắn Hổ mang đoạt mạng người
Phê non uống phải sẽ mau…toi
Cy a nua nhiễm…mồ sâu nghỉ
Clo khí hít xong…nóc tủ ngồi
Dược sĩ chế thành cần với bệnh
Y khoa nghiên cứu ích cho đời
Phá Kinh tế nhấc làm…ông phó
Lấy độc…trị nhau cũng  thế thôi!


L.T.H.



Thứ Hai, 12 tháng 6, 2017

CHUYỆN Ở BỆNH VIỆN…Thơ. Lê Trường Hưởng


















                                       Ảnh minh họa



CHUYỆN Ở BẸNH VIỆN…


Thấy Chị từ phòng Bác sĩ bước ra
Gương mặt buồn xo, đôi mắt lệ nhòa
- Phát hiện trọng bệnh chăng?-Tôi thầm nghĩ
Vội tiến đến bên, nhẹ nhàng hỏi chị:

- Tìm được bệnh chưa? Điều trị ra sao?
Nhưng cho dù ở mức độ thế nào
Cần bình tĩnh, vững niềm tin, hy vọng…

Chị ngước nhìn tôi rưng rưng cảm động
- Cảm ơn anh có lòng tốt hỏi thăm
Bệnh của em xét nghiệm có đâu nhầm
Tiểu đường mắc lâu mà không hay biết
Chỉ số chưa cao còn lâu mới…chết
Nhưng em thương thân, thương cả nhiều người
Trải qua chiến tranh, bao cấp đồng thời
Trăm bề khó khăn. gian nan, thiếu thốn
Gạo không đủ, thay Bo Bo ăn độn
Cả Ngô, Khoai, Sắn, với Bột mì…
Cha mẹ già, con nhỏ cực quá đi
Thiếu Thịt, Sữa, Đường...làm suy dinh dưỡng
Thời đổi mới vài năm chưa kịp sướng
Người mãi ra đi, người mắc bệnh Tiểu Đường…

Con số thống kê biết được càng thương
Một trên hai mươi (1/20) người dân mắc bệnh
Hai trăm mười một phần trăm (211%) tăng mạnh!
Gấp ba lần Thế Giới mức trung bình!
Biến chứng Tiểu đường nghe thấy mà kinh
Buộc phải thuốc men, ăn kiêng chữa trị!
No đủ đã được hưởng là mấy tí
Xưa bóp mồm nhịn miệng để cho con
Nay lại kiêng khem chẳng được ăn ngon…
Tội tình gì mà ông trời đầy đọa?
Chẳng khi nào hết gian nan vất vả…
Chị chợt ngừng như đã nghẹn lời

- Chị nghĩ suy cũng đồng cảm với tôi
Nhưng chuyện này là vấn đề Xã hội
Cuộc sống người dân gần như…thả nổi
Họ chỉ quen trăm thứ đổ đầu Tằm…

Chị ra về còn tôi mến phục thầm
Người phụ nữ có cái tâm, đức sáng
Bỗng ý nghĩ chợt lóe lên một thoáng
Giá các Quan cũng như chị: vì dân!

L.T.H.


Thứ Bảy, 10 tháng 6, 2017

CẢNH VỆ...ĐẦY TỚ. Thơ. Lê Trường Hưởng

Nhiều địa phương xin chế độ cảnh vệ cho Bí thư, Chủ tịch
















Thượng tướng Võ Trọng Việt (Ảnh: VPQH).



CẢNH VỆ…ĐẦY TỚ

Các Ngài xuất xứ ở đâu ra?
Ngồi ghế cao rồi tự cách xa
“Công bộc" trung thành” mà…sách nhiễu
“Ô Sin mẫn cán” lại…phiền hà
Âu lo chủ phật lòng trừng phạt
Khiếp hãi dân căm ghét chẳng tha
“Có tạt giật mình” mong…cảnh vệ
Được tin yêu có sợ chi mà

L.T.H.


Thứ Năm, 8 tháng 6, 2017

HÀ NỘI NĂM 2100. Thơ. Lê Trường Hưởng

Mùa Hè Hà Nội năm 2100 có thể nóng như Ấn Độ hoặc Pakistan



















HÀ NỘI NĂM 2100

Hà Nội năm hai nghìn một trăm
Tăng cao nhiệt độ thấy lo thầm
Khó khăn vất vả người dương thế
Vô sự bình an kẻ…cõi âm
Hy vọng đời sau tài xuất chúng
Niềm tin cháu chắt giỏi trên tầm
Thiên nhiên phải cúi đầu hàng phục
Nghĩ vậy thật vui tĩnh lại tâm…

L.T.H.


Thứ Ba, 6 tháng 6, 2017

NÓNG…NINJA! Thơ. Lê Trường Hưởng



























NÓNG…NINJA!

Bịt bùng kín mít khác gì…ma
Căng mắt cố nhìn chẳng nhận ra
Quen biết cũng như vừa mới gặp
Thân tình vẫn giống cách đây xa
Nghe chào…ú ớ thay lời đáp
Thấy hỏi…ngác ngơ thế gật mà
Hà Nội bỗng nhiên thành…Nhật Bản
Nóng này phải gọi nóng…Ninja!


L.T.H.


Chủ Nhật, 4 tháng 6, 2017

VE CŨNG…NÓNG! Thơ. Lê Trường Hưởng


3 ngày tới Hà Nội sẽ "đương đầu" với nắng nóng kinh hoàng trên 41 độ C!
















VE CŨNG…NÓNG!

Chạng vạng bừng lên khúc nhạc Ve
Ran ran rích rích suốt đêm Hè
Vút cao nối tiếp mà không chói
Inh ỏi liên hồi vẫn dễ nghe
Giấc ngủ trĩu mi đâu ập tới
Cơn mơ díp mắt bỗng tràn về
Không gian đột ngột im phắng phắc
Cái nóng tắt luôn cả tiếng Ve!

L.T.H.













                  Đo số liệu quan trắc thời tiết. Ảnh: Hoàng Linh.



























Thứ Sáu, 2 tháng 6, 2017

BÍ RÌ RÌ…GÌ Thơ. Lê Trường Hưởng



















BÍ RÌ RÌ…GÌ?

Bí thơ không bí bí gì đây?
Bí quỹ thời gian bớt mỗi ngày
Bí chuyện nhân tình sao lắm thế
Bí trò thế thái thấy nhiều thay
Bí đề tài chọn cho nhanh chóng
Bí thứ tự ra hợp lý ngay
Bí thể thủy tinh…mờ chẳng rõ
Bí…rì rì gỡ quả là gay!

L.T.H.