SGTT.VN - "Rùa chết thì chôn hay đem cho bảo tàng lưu giữ để mọi nhà khoa học có điều kiện nghiên cứu. Đó là chuyện bình thường. Có gì mà phải sợ?”, tiến sĩ Vũ Thế Long-nhà nghiên cứu của Viện Khảo Cổ Học Việt Nam nêu quan điểm khi trả lời phỏng vấn của TTXVN.
Vậy có thơ rằng:
SAO LẠI KHÔNG SỢ?
Sao lại không sợ hở ông?
Cụ Rùa- linh vật non sông ngàn đời
Cụ đã bẩy trăm(700) tuổi trời
Cụ là “Rùa chứng” bao thời đại qua
Sâu trong tâm thức dân ta
Cụ như Tiên Tổ, thật là thiêng liêng
Mê tín, tâm linh tách riêng
Tâm linh- khoa học vẫn…kiêng đụng vào
Nhiều hiện tượng chẳng hiểu sao
Rõ ràng, thực tế nhưng nào biết đâu!
Phải nghiêm túc nghiên cứu sâu
Có, hay không có để mau giải trình
Chủ quan, áp đặt linh tinh
Chủ quan, áp đặt linh tinh
Làm như “khoa học” chỉ mình ông thôi
”Khảo cổ” mà…Lịch sử tồi
”Khảo cổ” mà…Lịch sử tồi
Rất kém hiểu biết, nói lời không hay
Phải cứu chữa Cụ rùa ngay
Vô cảm, bỏ mặc việc này chẳng xong
Liên hệ đến bản thân ông
Cha mẹ ốm nặng mặc lòng bỏ qua?
Đằng nào cũng phải…chết mà
Chữa gì cho mệt đem ra…chôn liền!
Tiến Sĩ ăn nói…khùng điên
Hay là sách vở ông quên mất rồi?
Hay Bằng…mua ở chợ trời?
Ráo hoảnh, vô cảm mọi người giận ghê!
Khuyên ông từ chức mà về
Vào bếp thay vợ có bề…thuận hơn!
L.T.H.
Cận cảnh vết lở loét, ố vàng ở bàn chân Cụ Rùa - Ảnh: Nguyễn Khánh, Tiến Thành
Phần trên mai Cụ Rùa xuất hiện những vết lồi lõm. Theo PGS Hà Đình Đức, người có
nhiều năm nghiên cứu về Rùa, đây có thể là do rùa tai đỏ gặm mai Cụ- Ảnh: Tiến Thành