BIẾT ƠN THẦY CÔ
Biết ơn trời biển các Thầy Cô
Dậy dỗ bao nhiêu lớp học trò
Tranh mộc đem màu tươi để quét
Hình nguyên tạo sắc thắm mà tô
Sang ngang bởi nước đi về đích
Tới bến vì sông ở lại đò
Giản dị bình thường mà vĩ đại
Quân Sư Phụ (*) hãy nhớ ghi cho!
L.T.H.
(*) Thời”Phong Kiến” người ta xếp thứ tự Quân, Sư, Phụ
Quân: Vua thứ nhất, thứ hai sau Vua là Sư ( Thầy ), Thứ ba là Phụ ( Cha mẹ ).
Quân: Vua thứ nhất, thứ hai sau Vua là Sư ( Thầy ), Thứ ba là Phụ ( Cha mẹ ).
Thầy Đồ thầy lề
Học trò học choẹt
Nghịch như ma
Đánh như két
( Thơ cổ )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét