THÔNG ĐIỆP…TRÂU GỬI CON NGƯỜI!
Trời sinh ra giống
Trâu tôi
Giao cho Thiên chức giúp Người việc Nông
Hai sương một nắng trên đồng
Khó khăn vất vả cũng không nề hà
Rồi còn giúp việc trong nhà
Kéo xe, kéo ép mía ra làm đường
Lên rừng kéo gỗ là thường
Cùng Người chia sẻ đoạn trường gian nan
Góp công sức lớn vô vàn
Bằng lòng nào có phàn nàn gì đâu
“Làm đầu cơ nghiệp là Trâu!”
Bầy tôi sung sướng nghe câu mát lòng
Hàng ngày làm việc
vừa xong
Lại nhai rơm, cỏ, tịnh không có gì
Thêm cây mía sướng quá đi
Mùa Đông giá rét không gì khổ hơn
Chuồng mà tứ phía trống trơn
Hứng làn gió Bấc từng cơn thổi về
Vùng cao Trâu khổ trăm bề
Tuyết rơi lại bị thả về…rừng xanh
Tự mình xoay xở cũng đành
Số thì bỏ mạng, số thành…phế binh
Với Người Trâu thật
nghĩa tình
Sao Người thú tính thình lình nổi lên?
Chọi Trâu “Lễ hội” bao phen
Bắt Trâu ẩu đả, không quen việc này
Thắng thua đều xả thịt ngay
Giống Trâu tốt sẽ có ngày diệt vong!
Tây Nguyên mới thật
đau lòng
“Lễ đâm Trâu”…chết, Trâu không tội gì!
Cột trồng ,Trâu bị trói ghì
Các chàng trai trẻ cùng thi…đâm vào
Người cây giáo kẻ ngọn lao
“Tinh thần thượng võ” lại…cao thế này?
Đồ Sơn ngụy biện
mới…hay:
“Phải xem Lễ hội là ngày tâm linh!“
“Tâm linh” một số gia đình?
Bỏ tiền ra…chọi để dành vận may?
“Tâm linh” mà lại thế này:
Chủ Trâu…mất mạng chính ngay…Trâu mình?
“Chọi Trâu” phải vĩnh viễn đình!
“Đâm Trâu” cũng vậy lình xình mãi sao?
Con người động vật cấp cao
Muôn loài thuần phục lẽ nào…kém Trâu ?
Dã man, bạo lực bỏ mau!
Trâu, Người thân thiết bên nhau trọn đời
Bản Thông điệp gửi
đi rồi
Mong Con Người trở lại Người văn minh!
L.T.H.